Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Con đường bá chủ – Quyển 16

Con đường bá chủ – Quyển 16


Phần 174

“Muốn tiêu thụ mấy thứ này cũng khá phiền toái…”
Ngồi trên lưng Tiểu Ô, Lạc Nam âm thầm buồn bực đùa nghịch mấy chiếc Nhẫn Trữ Vật trong tay.

Đây là nhẫn của đám cao tầng phủ thành chủ Săn Lang Thành, có cấm chế của Kim Đan, Nguyên Anh Kỳ bảo hộ, hắn không thể nhìn thấy cũng như lấy được đồ vật bên trong.

Chiếc Nhẫn Trữ Vật mà Lạc Nam dùng được là loại đẳng cấp thấp nhất hắn mua tại một cửa tiệm ở Săn Lang Thành, diện tích chỉ vài chục mét vuông như một tiểu phòng, chỉ cần nhỏ máu nhận chủ là có thể câu thông được.

Đương nhiên những loại nhẫn như thế này cũng không có cấm chế bảo hộ, thần thức tu sĩ chỉ cần quét qua một thoáng là nhìn thấu mọi thứ bên trong, bao gồm khối tài sản hắn vơ vét được đã sớm chất đầy không gian.





Tiêu thụ mấy thứ này rất khó, chỉ cần lọt vào mắt người hữu tâm là sẽ bị nhìn thấu ngay lập tức, chuyện mình giết cao tầng của Săn Lang Thành cũng không che giấu được.

Hắn muốn trợ giúp Kinh Quốc làm đại sự, nếu trở thành phạm nhân bị quốc gia này truy nã thì lại hết chỗ nói.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam ra hiệu cho Tiểu Ô dừng bên một tảng đá lớn ven đường, ngồi lên trên đá, tìm tòi trong mớ nguyên liệu, nấu ra một loại bột gọi là Cách Thần Tán… có thể ngăn cách thần thức dò xét của tu sĩ.

Hắn đem Nhẫn Trữ Vật giấu vào trong hủ đựng Cách Thần Tán, lại cẩn thận ở trên y phục của mình rãi một ít Cách Thần Tán, càng trở nên huyền bí khó lường.

Tạm hài lòng, tiếp tục cưỡi Tiểu Ô rời đi.

Mỗi ngày Lạc Nam đều cho Tiểu Ô uống loại thuốc đặc biệt do mình điều chế…

Một tháng thời gian đi đường không ngừng nghĩ, bề ngoài của Tiểu Ô đã biến hóa rõ rệt.

So với ngày đầu tiên, hiện tại hình thể của con ngựa này đã cao lớn gần gấp đôi, bộ lông đen, cái bờm ngày càng uy vũ, hai mắt dần chuyển sang màu đỏ, bên trên lớp da thoáng ẩn thoáng hiện một lớp vảy giáp khiến nó nhìn qua vô cùng oai phong lẫm liệt.

Lạc Nam cố ý tìm kiếm những loại nguyên liệu có thể kích phát, đào móc sâu vào tiềm lực cũng như đánh vỡ giới hạn chủng tộc thông thường… đẳng cấp của những thứ này không cao nhưng thông qua bàn tay của hắn phối chế, lại dùng trên một con ngựa bình thường thì dư sài.

Tiểu Ô đã thoát ly phạm trù gia súc thông thường, máu huyết, gân mạch, cốt cách đều được cải biến… trở thành một con Yêu Thú cấp thấp không rõ chủng loại.

Chỉ xét về mặt tu vi, Tiểu Ô hiện tại đã là Nhất Giai Trung Kỳ, có thể chiến đấu với tu sĩ Luyện Khí Trung Kỳ vô cùng thoải mái, hành tẩu không biết mỏi mệt, thỉnh thoảng ăn vào một viên Ích Cốc Đan là có thể tiếp tục phóng như bay.

Lạc Nam ước tính với sự bồi dưỡng mỗi ngày của mình, không quá 10 năm Tiểu Ô có thể đạt đến Tứ Giai, sánh ngang với Nguyên Anh Kỳ.

Bất quá cảnh tượng sau đó khiến Tiểu Ô trở nên khó xử…

Một con sông lớn nhìn không thấy bờ bến chắn ngang đường đi của nó, mặc dù nó có khả năng lội sông… nhưng tốc độ sẽ không nhanh bằng trên cạn, đối mặt với dòng sông vừa xiết vừa lớn như thế này, chắc chắn sẽ kiệt sức mà chết.

Lạc Nam lấy ra bản đồ thu được trong phủ thành chủ quan sát…

Chỉ thấy con sông này được gọi Đại Hoàng Giang, như một ranh giới phân cách giữa hai địa vực biên quan và cảnh nội của Kinh Quốc…

Nếu phạm vi xung quanh Săn Lang Thành, Trung Luân Thành các loại vẫn là thuộc vùng biên quan Kinh Quốc, thì sau khi vượt qua Đại Hoàng Giang, bờ bên kia chính là tiến vào phạm vi quốc nội, đồng thời mặt bằng chung đẳng cấp tu sĩ cũng sẽ cao hơn, hầu như không có sự tồn tại của phàm nhân.

Bản đồ có ghi chú rõ, dưới lòng sông Đại Hoàng có rất nhiều Thuỷ Quái hung ác, phàm nhân căn bản không có cách nào vượt sông, thậm chí dù là tu sĩ Trúc Cơ cũng phải dựa vào pháp bảo mới dám băng qua con sông này.

Lạc Nam bắt gặp một con thuyền lớn ở xa xa, là một kiện Huyền Cấp Pháp Bảo Cực Phẩm.

Pháp bảo, công pháp các loại của thế giới này cũng chia thành Hoàng, Huyền, Địa, Thiên, Linh… giống với Việt Long Tinh.

Hắn có thể tự chế linh dược, các loại thuốc, độc tố… nhưng bản thân lại không thể luyện chế được pháp bảo.

Bởi vì với thể trạng của một phàm nhân, chắc chắn là không đủ sức mạnh để thay đổi kết cấu của những loại nguyên liệu luyện khí cứng cáp.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam cưỡi Tiểu Ô chạy đến bên thuyền, nhìn thấy một đoàn người ăn mặc cao quý, chủ yếu là thanh thiếu niên trẻ tuổi, có cả nam lẫn nữ…

“Đứng lại!” Một tên hộ vệ trên thuyền quát lên:

“Ngươi là ai?”

“Tại hạ muốn qua sông này, không biết phải trả giá bao nhiêu?” Lạc Nam chắp tay hỏi thăm.

“Nực cười.” Hộ vệ cười lạnh:

“Ngươi có biết những vị trên thuyền là ai?”

“Không biết.” Lạc Nam thành thật lắc đầu.

“Đây đều là thiên tài Kim Đan Cảnh đến từ các thành trì trung cấp, thân phận cao quý phi phàm, đang lên đường tham dự khảo hạch của Kinh Đế Học Viện…” Hộ vệ ngạo nghễ đáp:

“Ngươi lấy tư cách gì lên cùng thuyền?”

Lúc này đám thiên tài trên thuyền cũng chú ý đến Lạc Nam, thấy hắn tuổi còn trẻ, ăn mặc bình thường, còn cưỡi yêu thú cấp thấp, cả đám nhất thời khinh thường, không thèm bận tâm đến.

Bọn hắn đều là thiên tài tu vi Kim Đan, cao cao tại thượng, làm sao sẽ để một kẻ cưỡi Nhất Giai Yêu Thú vào mắt?

Bất quá trong đó có một nữ tử khá xinh xắn, diện mạo hiền hòa ôn nhu nói:

“Dù sao thì thuyền vẫn còn rộng chỗ, không bằng chúng ta cho vị tiểu đệ đó đi nhờ?”

“Ngươi có tu vi gì?” Một thanh niên hỏi Lạc Nam.

“Ta là phàm nhân.” Lạc Nam nói.

“Phốc… haha.” Cả bọn nhất thời cười phá lên, trêu tức nhìn nữ tử kia chế nhạo:

“Lê Tư muội nghe rõ rồi chứ? Hắn là phàm nhân, phàm nhân tiến vào cảnh nội để làm gì? Ở biên quan còn có thể sinh tồn được, thế giới bên trong cảnh nội không thuộc về phàm nhân.”

“Xin lỗi.” Lê Tư ủ rũ nói với Lạc Nam:

“Vào cảnh nội không tốt cho ngươi đâu.”

Lạc Nam âm thầm buồn bực, chợt nhìn thấy có một thuyền ngư dân nhỏ đang cập bến.

Hắn cưỡi ngựa tiến lại gần, trên thuyền có một lão nhân và một thiếu nữ trẻ tuổi dung nhan thanh tú, làn da rám nắng, ăn mặc kiểu ngư dân.

Cả lão nhân và thiếu nữ đều có tu vi Luyện Khí Hậu Kỳ.

Thuyền của hai người chỉ là Hoàng Cấp Pháp Bảo, nhưng miễn cưỡng vẫn có thể vượt sông nếu may mắn không đụng yêu thú.

“Ông lão, có thể đưa ta vượt sông không?” Lạc Nam chào hỏi.

“Tiểu ca nói đùa.” Lão nhân vội vàng lắc đầu:

“Thuyền này chỉ đủ đi lại sát ven bờ sông, ở khu vực nước cạn đánh bắt một số cá cua mưu sinh qua ngày, tiến ra quá xa chắc chắn sẽ gặp phải Hải Yêu công kích, chỉ cần là Nhị Giai Hải Yêu cũng đủ lấy mạng chúng ta rồi.”

“Nếu không gặp Hải Yêu tấn công thì sao?” Lạc Nam cười.

“Làm sao có chuyện đó? Đại Hoàng Giang có vô số Hải Yêu, chúng nó không bỏ qua cơ hội kiếm một bữa no đâu.” Lão nhân kiêng kỵ lắc đầu.

Thiếu nữ thanh tú cũng phồng má nhìn Lạc Nam, hiển nhiên không vui vì hắn nói chuyện viễn vong.

Lão nhân không thèm để ý đến hắn, tập trung thu chài, dùng sức kéo lưới cá…

“PHỐC!”

Chợt lão già ho ra một ngụm máu, toàn thân lảo đão ngã lăn ra thuyền.

“Gia gia.” Thiếu nữ sắc mặt đại biến, vội vàng chạy đến đỡ lấy lão già, nhìn thấy làn da ông ta tái nhợt, hai mắt đục ngầu muốn lồi ra ngoài.

“Để cho ta!” Lạc Nam móc ra một cây kim châm, ở giữa đan điền và trái tim của ông lão dùng sức cắm vào.

“PHỐC!”

Lão già lại thổ huyết nhưng là máu đen.

Một ngụm máu đen này vừa ra, linh khí bốn phía kéo về, tu vi của lão già từ Luyện Khí Hậu Kỳ nhảy đến Luyện Khí Viên Mãn, sắc mặt già nua hồng hào, nhìn qua như trẻ thêm chục tuổi.

“Làm sao có thể?” Thiếu nữ trợn tròn mắt.

“Cơ thể lão có một loại độc ngầm đã tồn tại nhiều năm, loại độc này hẳn là do một loài hải yêu cấp thấp gây ra… chính nó khiến tu vi đình trệ không tiến.” Lạc Nam thản nhiên thu châm:

“Vừa rồi ta đã giúp lão đào thải độc ra khỏi cơ thể, tu vi bị kẹt nhiều năm cũng vì vậy mà đột phá.”

“Quả thật lão phu đã từng vô tình đụng trúng gai của một loài cá lạ, bị hành hạ vài chục năm, đa tạ tiểu ca cứu giúp.” Lão già hai mắt sáng ngời, thần thanh khí sảng.

“Lão già giúp ta qua sông, trong vòng 3 năm… ta đưa cháu gái của lão vào Kinh Đế Học Viện.” Lạc Nam nhếch mép cười tà.

“Kinh Đế Học Viện?” Thiếu nữ hoài nghi mình nghe lầm.

“Thật sự?” Lão già hít một ngụm khí lạnh, sau giờ phút sinh tử vừa rồi… ông ta đã phần nào tin tưởng bản sự của Lạc Nam.

“Đây là cơ hội, có nắm bắt hay không tùy các vị.” Lạc Nam mỉm cười.

“Chỉ cần không bị Hải Yêu tập kích, lão phu liều mạng cũng sẽ đưa ngươi qua bờ bên kia.” Lão già trịnh trọng nói:

“Ngươi cứ gọi ta là Ngư Lão, cháu gái của ta tên Ngọc Tú.”

“Muốn không bị hải yêu nhắm vào cũng dễ.” Lạc Nam hỏi:

“Ở đây có loại gỗ nào lớn không?”

“Chờ lão phu một chút.” Lão già vội vàng chạy lên bờ, rất nhanh đã vác theo thân của một cây đa to.

“Đại ca ngươi muốn làm gì?” Thiếu nữ Ngọc Tú tràn ngập hiếu kỳ.

Lạc Nam không nói tiếng nào, từ thuyền của Ngư Lão lấy ra một thanh đao ngắn.

Hắn dùng đao khắc vào thân cây đa.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng