Phần 57
“Ngươi nói cái gì?” Yểm Ma Điện Chủ lập tức nổi nóng:
“Yểm Ma Điện là thế lực sát thủ, hành tung bí ẩn cũng là nhờ vào địa hình hiểm trở của Tứ Đạo Cổ Lâm, nay đem ra cho ngươi làm xằng làm bậy khác nào tự phơi mặt ra cho thiên hạ quan sát?”
Tứ Đạo Cổ Lâm có diện tích mênh mông không thua bất cứ đại khu nào, lại có vị trí địa lí vô cùng thuận lợi, bốn phía giáp với bốn phương Đạo Hải, Đạo Địa, Đạo Vực và Đạo Quốc.
Trong quá khứ cũng có không ít đạo thống, thế lực nhắm vào Tứ Đạo Cổ Lâm nhưng đều bị các đời cường giả của Yểm Ma Điện làm thịt, bóp nát ý đồ từ trong trứng nước.
Nay Lạc Nam lại dám nhắm vào, làm sao Yểm Ma Điện có thể chấp nhận?
“Nếu nàng không đồng ý, vậy linh hồn cứ tiếp tục liên kết cùng ta đi.” Lạc Nam uy hiếp nói.
“Hừ, bổn tọa sợ cái gì? Dù sao thân phận của ngươi hiện tại cao quý.” Yểm Ma Điện Chủ cười lạnh:
“Nếu trong hai ta có một người kéo theo người kia chôn cùng, bổn tọa chắc chắn có lời.”
Lạc Nam khóe miệng co quắp, không thể phủ nhận lời của nàng rất có đạo lý.
Trước đây Yểm Ma Điện Chủ là nữ đại năng, còn hắn chỉ là một Thiên Đạo nho nhỏ, nhưng giờ thời thế đổi thay rồi, mạng của hắn trở nên có giá trị hơn, khiến hắn mới trở thành kẻ muốn phá giải sự liên kết linh hồn giữa hai người.
“Nghe ta nói rồi hãy quyết định.” Lạc Nam kiên nhẫn thuyết phục:
“Ta muốn dùng Tứ Đạo Cổ Lâm làm nơi cư ngụ cho tu sĩ Hành Giới, trong đó có hai nữ đại năng thực lực hàng đầu, nếu như bọn hắn gia nhập vào Nguyên Giới, nhìn khắp hỗn độn… Nguyên Giới cũng sẽ có nội tình hàng đầu, việc này đối với tất cả chúng ta đều có lợi.”
“Ta biết nàng vì lợi ích của Yểm Ma Điện cân nhắc, ta là Yểm Thiếu của Yểm Ma Điện đương nhiên cũng sẽ cân nhắc.”
“Trong tương lai giữa chúng ta chắc chắn có một trận chiến đúng không?”
“Thì sao?” Yểm Ma Điện Chủ nhướn mày.
“Nếu như nàng thắng, Nguyên Giới sẽ thuộc về nàng, khi đó có thêm Hành Giới dưới trướng chẳng phải quá thơm?” Lạc Nam ung dung nói:
“Còn nếu như ta hay Vân Tiêu các nàng ấy thắng, thì Tứ Đạo Cổ Lâm cũng sẽ do chúng ta định đoạt, nàng không được quyền ý kiến.”
Yểm Ma Điện Chủ bắt đầu suy tư.
Nàng là điện chủ của thế lực sát thủ hàng đầu đương nhiên cũng biết phân biệt nặng nhẹ.
Không cần Lạc Nam nói xa xôi về việc tranh đoạt Thế Giới Bản Nguyên, nàng thừa biết khi Phá Đạo Liên Minh toàn diện khai chiến với Hỗn Độn Liên Minh, Nguyên Giới chắc chắn sẽ tổn thất thảm trọng, số lượng Thần Đạo chết một nửa hoặc hơn cũng là điều khó tránh khỏi.
Hận thù tích luỹ nhiều năm, với bản tính có thù tất báo của Lạc Nam, những thứ như Loạn Đạo Thần Quốc là chắc chắn phải diệt nếu như hắn thắng.
Trong tình huống đó Nguyên Giới chắc chắn cực kỳ suy yếu, nếu bị thế giới bên ngoài hỗn độn vô tình phát hiện sẽ là một đại nguy cơ.
Ngược lại nếu như có thêm tàn dư của Hành Giới gia nhập, vấn đề đó sẽ được giải quyết ổn thỏa, hơn nữa phần thắng của Phá Đạo Liên Minh cũng sẽ cao hơn.
Còn nếu Hỗn Độn Minh Chủ thắng thì càng là địa ngục chân chính, khi đó Yểm Ma Điện cũng sẽ bị diệt mà thôi, giữ khư khư Tứ Đạo Cổ Lâm cũng chẳng có ý nghĩa gì.
“Thôi được, chỉ cần ngươi có biện pháp an bày Yểm Ma Điện thỏa đáng cũng như đưa ra cái giá tương xứng, bổn điện sẽ cho Tứ Đạo Cổ Lâm cho ngươi.” Yểm Ma Điện Chủ hạ quyết định.
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, nở nụ cười đề nghị: “Ta sẽ kiến tạo một vị trí trong Bá Chủ Chi Thành cho Yểm Ma Điện, các thành viên của Yểm Ma Điện chỉ cần lập công sẽ được sử dụng tiện ích tại Bá Chủ Chi Thành như Bàn Đào Quả, Tre Cổ Việt, Thể Thần Thuỷ, Siêu Nhiên Sơn Cốc.”
“Nhưng đổi lại, sát thủ của Yểm Ma Điện không được phép ra tay với người thuộc Phá Đạo Liên Minh.”
“Ngươi tính toán giỏi lắm, nghe qua thì thấy Yểm Ma Điện chúng ta được lợi, thực chất là muốn dùng mạng lưới tình báo miễn phí của chúng ta chứ gì?” Yểm Ma Điện Chủ khinh thường liếc mắt, ý đồ của hắn nàng nhìn một cái là thấu.
“Hắc hắc.” Lạc Nam nở nụ cười, không phản bác.
Thiên Cơ Lâu đã bị hỏng, thông tin tình báo là thứ cực kỳ quan trọng, mà Yểm Ma Điện sẽ đáp ứng được điều này.
Bất quá cũng không tính là hắn một mình được lợi, song phương xem như hợp tác với nhau, Bá Chủ Chi Thành là thành trì bất khả xâm phạm, Yểm Ma Điện được tọa lạc trong thành chính là vinh dự to lớn mà vô số thế lực ao ước cũng không được.
Hơn nữa Yểm Ma Điện đã gia nhập Phá Đạo Liên Minh, cung cấp tình báo là việc bọn hắn nên làm, cũng không thể nói Lạc Nam lợi dụng được.
“Thành giao.” Yểm Ma Điện Chủ rốt cuộc gật đầu, nàng không có lý do để từ chối.
Sức hấp dẫn của một kiện Siêu Thần Bảo như Siêu Nhiên Sơn Cốc quá lớn, ngay cả nàng cũng muốn được sử dụng.
“Tốt rồi.” Lạc Nam hài lòng, hắn biết chỉ cần nàng không ngủ xuẩn sẽ đồng ý.
Dù sao thì Tứ Đạo Cổ Lâm chỉ có công dụng ẩn giấu Yểm Ma Điện mà thôi, không phải trọng địa gì không thể thay thế.
Ý niệm vừa động, Lạc Nam chủ động giải trừ Liên Hồn Thần Phù với Yểm Ma Điện Chủ.
RĂNG RẮC…
Xiềng xích do Phù Văn ngưng tụ thành theo đó tan vỡ, chính thức mang lại tự do cho hai người.
“Nếu trong trận chiến cuối cùng bổn tọa ngã xuống, ngươi sẽ trở thành Điện Chủ đời kế tiếp, có trách nhiệm tuyển chọn Yểm Thiếu kế thừa.” Yểm Ma Điện Chủ ung dung nói:
“Ngược lại nếu ngươi ngã xuống, bổn tọa sẽ tìm người thay thế ngươi.”
“Thế nếu giữa hai ta không ai chết thì sao?” Lạc Nam hỏi ngược lại.
“Vì Thế Giới Bản Nguyên, bổn tọa thà chết cũng không để mất.” Yểm Ma Điện Chủ lạnh lùng nhưng đầy quyết tâm.
Lạc Nam nghe vậy trong lòng cười trộm: “Sống chết không phải do nàng quyết định.”
Hắn sẽ cường thế trấn áp nàng, đem nàng nhốt lại nếu nữ nhân này vẫn quyết tâm liều mạng.
Thương lượng đã xong, Lạc Nam đem tin tức truyền về Bá Chủ Chi Thành cho Yên Nhược Tuyết, nhờ nàng sắp xếp một vị trí làm tổng bộ của Yểm Ma Điện, cũng nói những thỏa thuận giữa mình và Điện Chủ với nàng.
Phía bên này thì gọi Ngân Trinh đến hỗ trợ di dời căn cứ, nhân tiện tuyển chọn vài nữ Yểm Ma xuất chúng gia tăng thực lực.
Chờ Yểm Ma Điện rời khỏi, hắn lại giao cho Cổ Nhật Cơ, Cổ Nguyệt Cơ và tu sĩ Hành Giới toàn quyền kiến tạo lại Tứ Đạo Cổ Lâm, muốn biến thành hoàn cảnh nào tùy thuộc vào các nàng.
Bên ngoài hỗn độn, tổng bộ Phá Đạo Hội.
“Hử? Sao nàng ấy lại ở đây?”
Lạc Nam vừa mới hiện thân, trong lòng liền sinh ra cảm ứng.
Thông qua Long Tiên Thánh Điển, hắn kinh ngạc cảm nhận được Đế Lạc đang ở chỗ của Vân Tiêu.
Lười suy đoán, Lạc Nam trực tiếp đi thẳng vào.
“Tham kiến Nhị Lang Quân.”
Dọc đường có không ít thành viên Phá Đạo Hội chào hỏi.
“Diêu Quang, đã lâu không gặp nha.” Lạc Nam hướng một người nở nụ cười.
Nữ tử thân khoác áo choàng vàng nhạt nghe vậy cởi mũ trùm đầu xuống, lộ ra dung nhan ưu nhã cao quý, phong vận thành thục chín mùi như mật đào thơm ngát.
Chính là Vô Phi Yến, hay còn gọi là Diêu Quang Chí Tôn ngày trước.
Hiện tại ở gần nàng, hai người còn cảm nhận được sự liên kết giữa Quang Minh Thuộc Tính của nhau.
Chủ yếu là do trước đây Thần Huyền Huân từng nghịch ngợm lấy đồ lót của Diêu Quang Chí Tôn ngưng tụ từ Vĩnh Hằng Quang Minh của nàng cho hắn luyện hóa.
“Nhị Lang Quân.” Vô Phi Yến hơi mất tự nhiên, trong lòng vẫn nghĩ Lạc Nam là tên có sở thích biến thái, chẳng biết bằng thủ đoạn nào lấy được đồ tư mật của nàng.
Nhưng nàng cũng không thể trở mặt với hắn.
Nhận ra ý nghĩ của nàng, hắn hơi xấu hổ ho khan một tiếng, bịa chuyện giải thích:
“Thật ra năm đó ta đang bị thương cần Quang Minh Chi Lực để phục hồi, trong tình huống khẩn cấp sư phụ của ta đã mượn tạm đồ của nàng cho ta sử dụng, sư phụ ta là nữ, xin hãy yên tâm.”
“Phi.” Vô Phi Yến bĩu môi thầm nghĩ: “Sư phụ ngươi là nữ nhưng ngươi là nam.”
Tu vi của Vô Phi Yến đang là Thiên Đạo Hậu Kỳ, vẫn còn cách thời điểm hóa phàm không ít.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam tách rời phần Quang Minh năm xưa ra khỏi cơ thể, nay đã là Quang Minh Thần Lực đánh vào cơ thể của Vô Phi Yến.
“Ngươi…”
Vô Phi Yến còn chưa kịp kinh ngạc, Quang Minh Thần Lực tinh khiết của Lạc Nam đã như vòi rồng lan tràn khắp cơ thể nàng.
Dù chỉ là một chút nhưng đây chính là lực lượng từ Quang Minh Đỉnh lấy ra, độ tinh khiết và dồi dào không cần phải nói.
VÙ VÙ VÙ…
Tu vi của Vô Phi Yến cấp tốc đề thăng, chỉ thoáng chốc đã đạt đến Bán Thần Cảnh.
Thậm chí bên trong đó nàng còn cảm ứng được một tia Thần Đạo Quy Tắc.
Điều này giúp nàng có lợi ích rất lớn trong việc đột phá Thần Đạo, nằm trong tầm tay.
“Đa tạ Nhị Lang Quân.” Vô Phi Yến hít sâu một hơi, ánh mắt đầy phức tạp.
Thiếu niên nhỏ yếu năm nào nay đã là đại năng tùy thời cải biến vận mệnh của nàng, thế sự thật vô thường.
“Tốt lắm, cứ đến Nhập Phàm Hồ tại Bá Chủ Chi Thành hóa phàm.” Lạc Nam nghiêm nghị nói:
“Mỗi một vị Thần Đạo đều là căn cơ của Phá Đạo Liên Minh, thân là Minh Chủ ta có nhiệm vụ phải toàn tâm bồi dưỡng.”
“Ta hiểu rồi.” Vô Phi Yến dịu dàng gật đầu.
Lạc Nam hài lòng tiếp tục bước đi.
Mắt đẹp dõi theo bóng lưng của hắn, Vô Phi Yến lẩm bẩm:
“Nghe nói Tu La cũng đã vào Nhập Phàm Hồ, ta cũng không thể chậm chân.”
Tiến đến bên ngoài chỗ của Vân Tiêu, Lạc Nam lại sửng sốt chứng kiến hai nữ tử đang canh giữ ngoài cửa.
Một người váy tím, một người váy đen, khí chất giống nhau đến bảy tám phần, khăn lụa mỏng che mặt để lộ hai đôi mắt như ngân hà thâm thuý, vô cùng xinh đẹp.
“Sao Đế Vi cô nương lại ở đây?” Lạc Nam kinh ngạc không thôi.
Đế Vi lẽ ra còn bị Hỗn Độn Minh Chủ khống chế mới phải, nghĩ đến cảm nhận được Đế Lạc cũng ở chỗ này, hắn nhịn không được suy đoán:
“Chẳng lẽ Hỗn Độn Minh Chủ đã bị Đế Lạc và Vân Tiêu liên thủ làm thịt?”
Nhưng nghĩ lại cảm thấy không hợp lý, nếu Hỗn Độn Minh Chủ bị diệt, Hỗn Độn Liên Minh đã sớm như rắn mất đầu, tự tan rã rồi mới phải.
“Lạc Nam, đây là muội muội Đế Châu của ta.” Đế Vi chỉ sang thiếu nữ bên cạnh giới thiệu:
“Hắn là người đã đánh bại tỷ tỷ, cũng là Minh Chủ của Phá Đạo Hội.”
Đế Châu chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn lấy nam nhân này, chỉ cảm thấy diện mạo của hắn quá đỗi xuất chúng, khí chất bất phàm, lại còn là người đánh bại tỷ tỷ mình, chẳng trách có thể trở thành Minh Chủ.
“Ngay cả muội muội cũng cứu ra được rồi? Chúc mừng, nhưng đừng gọi tên của ta.” Lạc Nam hài hước nói:
“Phải gọi ta là sư công, ta là đạo lữ của sư phụ các ngươi.”
“Cái gì?” Hai nữ trợn mắt há hốc mồm, hoài nghi mình nghe lầm, đứng như trời trồng ngoài cửa.
Lạc Nam ngửa đầu cười haha, bước vào bên trong.
Vân Tiêu khoanh chân ngồi xếp bằng, Đế Lạc cũng ngồi ở đối diện, mắt đẹp khép hờ, song chưởng chạm nhau, dường như đang giao lưu chiêu thức bên trong tâm trí.
Lạc Nam ngắm nhìn thỏa thích, chỉ cảm thấy hai vị mỹ nhân hàng đầu thiên hạ quá mức mê hồn.
Nhìn từng đường cong, làn da, mái tóc, hương thơm của hai nàng hòa quyện… quả thật như lạc vào chốn bồng lai.
Cho hắn đứng chỗ này nhìn thêm một ngàn năm cũng không cảm thấy chán, đương nhiên nếu có thêm các lão bà ở cùng thì tuyệt hảo.
“Đến rồi còn đứng đó làm gì?” Vân Tiêu bỗng nhiên hé môi.
“Haha, không nỡ kinh động giai nhân.” Lạc Nam cười tủm tỉm.
Đế Lạc lúc này cũng mở mắt ra, chỉ là ánh mắt lại hơi tránh né hắn dường như trẻ con làm gì sai phạm vậy.
Lạc Nam làm sao không nhận ra sự khác thường của nàng, hắn vuốt vuốt cằm:
“Để ta đoán xem, nàng tự ý xông vào tổng bộ của Hỗn Độn Minh Chủ, bằng thực lực cao cường cướp về hai nữ đồ đệ, nhưng vì hành động quá mạo hiểm nên sợ ta giận trách?”
Đế Lạc hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh nhìn lại hắn nói:
“Nội tình của sư phụ vượt ngoài dự đoán, cũng may có Vân Tiêu liều mình giúp đỡ, cuối cùng phải giao ra Độn Lôi Thủ Sáo để đổi hai đồ đệ về.”
Lạc Nam nghe vậy lập tức xuất hiện trước mặt nàng.
Đế Lạc mím môi để hắn khiển trách.
Nào ngờ Lạc Nam chỉ nắm lấy tay nàng, Hồn Lực tiến vào thân thể kiểm tra cẩn thận một phen.
Sau đó hắn cũng bắt lấy cổ tay Vân Tiêu kiểm tra kỹ lưỡng.
Nhận ra hai nàng không bị thương tổn nào nghiêm trọng mới thở ra một hơi nhẹ nhõm:
“Không sao là tốt rồi, dọa chết ta.”
“Xú tiểu tử.” Vân Tiêu rút tay lại hừ một tiếng:
“Đại tỷ của ngươi là ai? Từ bao giờ đến lượt ngươi chiếu cố?”
“Đại tỷ dù mạnh nhưng nếu bị thương ta cũng sẽ đau lòng.” Lạc Nam chân thành nói.
Vân Tiêu liếc mắt, phong tình vạn chủng, cũng lười chấp nhặt với hắn.
“Ngươi không giận việc ta làm mất Độn Lôi Thủ Sáo sao?” Đế Lạc hỏi.
“Sao lại giận?” Lạc Nam kỳ quái nhìn nàng nói:
“Đế Vi và Đế Châu là quan trọng nhất, đồ đệ của nàng cũng chính là đồ đệ của ta, cứu các nàng an toàn trở về ta mừng còn không kịp, Độn Lôi Thủ Sáo chỉ là ngoại vật, mất thì thôi.”
“Lạc Nam.” Đế Lạc nhìn hắn, trong mắt có vẻ ôn nhu.
Nàng để Độn Lôi Thủ Sáo rơi vào tay địch nhân lớn nhất của hắn, gián tiếp khiến hắn gặp khó khăn, hắn vậy mà toàn tâm ủng hộ cách làm của nàng.
Đổi lại là người khác, đánh mất một kiện bán Siêu Thần Binh cường đại như vậy đã sớm phát tác.
“Đừng suy nghĩ lung tung.” Lạc Nam vuốt nhẹ sợi tóc của nàng:
“Ta vì an nguy của Cổ Gia tỷ muội liều mạng chỉ vì chữ nghĩa, nàng cứu hai đồ đệ vừa vì tình vừa vì nghĩa, ta sao có thể trách nàng?”
Đế Lạc đời này không còn thân nhân ngoại trừ hai nữ đồ đệ, nếu nàng không tìm cách giải cứu sau khi thực lực gia tăng, đó mới là điều khiến hắn thất vọng.
Cảm nhận được tâm ý chân thành của hắn, Đế Lạc nhẹ kéo lấy tay nam nhân.
Cách đối nhân xử thế của người nam nhân này khiến nội tâm u tịch của nàng hòa tan từng chút một.
“Với thực lực của hai nàng, không ngờ Hỗn Vô Cực còn có thể chiếm ưu thế, là ta đã xem thường hắn rồi.” Lạc Nam nghiêm nghị nói.
“Không phải Hỗn Vô Cực.” Vân Tiêu trịnh trọng đáp:
“Là một kẻ Bán Siêu Thần.”