Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện Teen >> Truyện teen: Mưa và em (Update Phần 130)

Truyện teen: Mưa và em (Update Phần 130)


Phần 130

Vòng 1/32 gồm 64 người của bộ môn võ thuật chính thức bắt đầu, và cũng chẳng có gì đáng nói đến nhưng tên tuổi máu mặt xung quanh tôi. Dĩ nhiên là cả thằng Trí, tôi, Thanh Ngân, Long đen đều nhẹ nhàng vượt qua vòng này mà không mấy hao tổn sức lực. Quỳnh ngồi trên khán đài cười tươi rạng rỡ, chốc chốc lại vỗ tay hướng về tôi động viên. Tuyết Mai thì xem chừng kín tiếng hơn, nhưng một nụ cười an ủi dành cho em rể cũng là điều hoàn toàn không có gì phải bàn cãi. Nhưng sự thú vị lại xuất hiện ở cặp đấu áp chót, khi Linh lớp trưởng sẽ có cơ hội đụng mặt với thằng Nhật ở vòng này. Việc Linh tiến được tới đây tôi nghĩ đã là một thành công của nó trong lần đầu tiên tham gia một giải đấu, dù chỉ là giải giao hữu vô thưởng vô phạt, thế nhưng kinh nghiệm thực chiến mới là điều quan trọng hơn tất thảy. Hẳn phía tụi tôi đều ủng hộ thằng Linh, nhưng rõ ràng là với khả năng của nó hiện tại thì chưa thể thắng được thằng Nhật, một thằng mà cách đây 1 năm đã phải khiến tôi toát mồ hôi hột.
Ở phía dưới, hai đối thủ đã sẵn sàng giao chiến, còn ở phía trên, tôi cùng hội bạn đang nín thở chờ đợi:

– Liệu… Linh có thắng được không anh? – Ái Quyên hỏi nhỏ tôi…
– Nói sợ mọi người buồn, anh nghĩ không thắng được, thằng Nhật dù sao nó cũng luyện lâu rồi.
– Vậy còn… Trí?
– Haha, yên tâm, ngoại trừ anh ra không ai đánh lại Trí của em đâu – Tôi bốc phét…
– Của cái đầu ông, hứ.





Đến giờ thì tôi đã hiểu được cảm giác tự tin là thế nào, nếu không muốn nói là ngạo mạn một chút, kiêu căng một chút. Hóa ra Uyển My đã được cảm nhận cái vị thế này từ lâu lắm rồi, bảo sao mà càng ngày nàng càng trở nên… ấn tượng hơn. Tôi không khinh địch, cũng không chủ quan, nhưng tôi tin chắc rằng, tôi hoàn toàn đủ lực để vào chung kết đối đầu với Trí sau khi đã quan sát một lượt những thằng nằm ở nhánh đấu của tôi. Ngoài tôi với nhỏ Ngân ra thì không có đứa nào quá nổi bật. Cơ mà ở nhánh của thằng Trí, thằng Linh có xuất hiện một thằng cũng to cao không kém gì tôi, thằng này thì đánh đấm rất loạn, nó thậm chí còn thắng một trận bằng tư thế của môn vật, một trận bằng knockout và một trận bằng đòn khóa. Nếu thằng Trí đối đầu với thằng này thì cũng chưa chắc ăn được, phải chờ hạ hồi phân giải.

Trận đấu cuối cùng cũng đã bắt đầu sau hiệu lệnh từ trọng tài. Về cơ bản thì thằng Linh là bạn tôi, là em tôi, thế nên thằng nào thích làm địch thủ của tôi thì nó cũng không ưa cho lắm. Cơ mà thằng Linh phải gọi là chúa tể thảo mai, ông thần quan hệ, nó có thể diễn xuất tự tin và không vấp váp trước bất cứ con người nào, dù đó có là một trong những người mà nó ghét nhất trên đời đi chăng nữa. Thế nên, thay vì màn gầm gừ như dự định, thằng Linh và thằng Nhật đều tỏ ra tương đối hòa hoãn và không có động thái gây hấn nào từ cả hai bên. Vì ngồi ở khoảng cách khá xa, cộng thêm tiếng hò reo từ khắp khán đài, bọn tôi không tài nào nghe được cuộc hội thoại ngắn giữa hai thằng này, chỉ thấy tụi nó cười tươi lắm, xem chừng không có ý đồ đả thương gì nhau, chắc vậy.

Thằng Nhật sau một hồi cân đo đong đếm đã lao tới như vũ bão. Theo như những gì mà tôi nhớ về thằng này thì có thể nó đã từng học Boxing, 1 năm qua có luyện thêm gì thì tôi không rõ, cơ mà dường như vẫn còn thanh thoát lắm. Cái tay nó bị tôi bẻ gãy năm ngoái dường như cũng đã lành lặn hẳn, tuy ra đòn vẫn có dấu hiệu nhát gừng nhưng như thế có vẻ đã quá sức với thằng Linh rồi. Đúng như dự đoán, thằng Nhật hoàn toàn làm chủ thế trận với những tình huống né đòn mượt như sunsilk. Khả năng tránh né của dân boxing thì không có gì quá lạ lẫm nữa, chỉ là thằng này còn tích cực sử dụng chân thay vì chỉ đấm tay như năm ngoái. Sau một hồi quần thảo, thằng Linh đã mệt bở hơi tai, khuôn mặt lộ rõ vẻ lo lắng khi gần như mọi đòn thế mà nó tung ra đều bị thằng Nhật hóa giải ngon lành. Ở phía ngược lại, Nhật lại không thể hiện một chút biến sắc nào, nó vẫn cười tươi và tung ra những cú đấm móc ăn điểm trực tiếp. Và cuối cùng thì, trong một tình huống lộn xộn, ngay sau khi né được một cước dập từ trên xuống của Linh, thằng Nhật thu người lại và tung ra một quyền thật lực vào giữa ngực đối thủ. Bị trúng đòn quá nhanh, thằng Linh bật ngược về phía sau ngã ngửa ra đất, nằm thở phì phò. Đòn này khá nặng, nếu là tôi chắc cũng đau thấu trời xanh. Không đợi cho thằng Linh kịp trở tay thay quần áo, thằng Nhật tiếp tục lao tới và đấm túi bụi vào phần mặt của đối thủ. Trước sức mạnh vũ bão của Nhật, thằng Linh đành ôm đầu chịu trận trước khi trọng tài quyết định kết thúc trận đấu bằng TKO, nghĩa là knockout chiến thuật, khi trọng tài nhận thấy một đối thủ tuy vẫn còn tỉnh táo nhưng lại không đủ khả năng tiếp tục phản kháng nữa, hiệu lệnh này sẽ được đưa ra. Trận đấu kết thúc trong tiếng hò reo dữ dội của khắp các khán đài, chỉ riêng đám tụi tôi ngồi im thin thít khi kết quả gần như đã được dự báo từ trước. Dĩ nhiên, thằng Nhật ngay lập tức quay đầu nhìn về phía đám tụi tôi đang ngồi, và nó nhìn thẳng vào tôi, làm dấu hiệu cắt cổ đầy thách thức trước khi tôi giơ ngón giữa đáp trả về phía nó:

– Linh xui quá, gặp ngay thằng hâm này! – Nhỏ Ngân làu bàu…
– Xui gì mà xui, đánh thế là giỏi rồi! – Tôi phản bác…
– Mà thằng này cũng không khác đâu! – Thanh Ngân tiếp lời…
– Là sao?
– Vào trong gặp ông Trí cũng thua thôi!
– Ừm.

Tôi chẳng buồn đáp, vội vã kéo tay Quỳnh ra về trước vì bộ môn võ thuật của tụi tôi tạm thời khép lại tại đây ngày hôm nay, ngày mai mới là ngày diễn ra vòng tiếp theo, ở đó hứa hẹn mới là chỗ cho những diễn biến hấp dẫn hơn diễn ra, tranh thủ ra về sớm không chút nữa kẹt cứng không ra được thì khổ:

– Ê, Phong, Phong, chờ Mai với!

Tuyết Mai cũng lý lắc chạy theo, mỗi tội là không chen qua được đám khán giả ở dưới, đành bất lực nhìn tôi và Quỳnh ra về trước một cách hiên ngang và thỏa mãn:

– Càng ngày anh càng giỏi đánh lộn ha! – Quỳnh cười mỉm cảm thán…
– Uầy, anh học hành đàng hoàng, người ta gọi là thi đấu giao lưu võ thuật chứ ai lại nói là đánh lộn bao giờ.
– Em chẳng biết, ngày xưa anh suốt ngày đánh lộn, báo hại em bị vạ lây, bắt đền đi! – Quỳnh hếch mặt ương bướng…
– Ơ… muốn đền gì?
– Tối qua nhà em ăn cơm, hì hì.

Quỳnh cười hiền, em níu lấy cánh tay tôi. Dĩ nhiên Quỳnh chỉ cần nói một tiếng, tôi sẽ có mặt ngay tức khắc chứ cần quái gì lý do này kia. Tình cảm của em dành cho tôi là điều không cần phải nghi vấn nữa, chỉ là dòng cảm xúc đang chảy trong đầu tôi mỗi khi nhắc đến Quỳnh mới là thứ làm tôi đau đầu. Tôi không thể nói rằng tôi không quan tâm đến Quỳnh, chỉ là tôi luôn đặt em ở bên cạnh, khi không có Uyển My ở đây, hoặc không có điều gì liên quan đến cô tiểu thư nhà tôi. Tôi biết bản thân mình là một thằng ích kỷ, vì tôi chưa bao giờ dám mở miệng thú nhận sự thật đó trước mặt Quỳnh, rằng em vốn dĩ chỉ là sự lựa chọn và ưu tiến số 2 trong tôi, dù rằng tôi rất thương Quỳnh, đảm bảo là thế.

Buổi tối hôm ấy, tôi lại đến nhà Quỳnh ăn cơm tối với gia đình nhỏ của em. Chẳng biết từ lúc nào, sự hiện diện của tôi ở đây đã như một sự quen thuộc, một thói quen hàng ngày. Bằng chứng là lúc tối khi tôi vừa đến, nhóc Min đã chạy lạch bạch vội ra và đón tôi với một niềm vui thú cực kỳ lớn:

– Aaaa, bác Phong về! Mẹ ơi, bác Phong về rồi nè!!!

Sự hồn nhiên và ngây thơ đến đáng yêu của Min khiến trái tim tôi khẽ rung động một nhịp. Min chào đón tôi tới gia đình của nó giống hệt như cách một cô con gái nhỏ đón chờ ba đi làm về chứ không phải là sự vui vẻ tiếp đón một vị khách. Min cũng chẳng nói “bác Phong tới” như dạo trước, mà cái chữ “về” này nó có ý nghĩa lớn lao trong tôi đến nhường nào.

Tối hôm đó, tôi quyết định sẽ đi ngủ thật sớm, chẳng mảy may quan tâm đến bất cứ thứ gì trên đời, mà không biết được một sự thật rằng, trong lúc tôi còn mải mê lo lắng về những trận đấu tiếp theo, một điều bất ngờ đã âm thầm diễn ra mà nếu chú ý hơn, có lẽ, tôi đã nhận ra từ sớm.

Ngày thi đấu thứ 2 bắt đầu với những sự căng thẳng và hồi hộp rõ ràng hơn đến từ các võ sinh. Ngày hôm nay sẽ diễn ra loạt trận của vòng 1/16 và vòng 1/8 nhằm tìm ra 8 cái tên nổi bật nhất để bước vào tranh tài tại vòng tứ kết và bán kết sẽ diễn ra vào ngày mai. Ngày cuối cùng của đại hội cũng là ngày diễn ra trận chung kết, đó là sẽ là ngày Chủ Nhật cuối tuần này, nơi tôi đang nhắm tới cái đích cuối cùng của mình cho chuyện này, một món quà bất ngờ gì đó có liên quan đến Uyển My từ đích thân chị gái của nàng đảm bảo.

Hôm nay, thằng Linh dù đã bị loại nhưng vẫn góp mặt cùng hội những người tham gia thi đấu ở phía dưới sân vì nó muốn được đứng sát bên cạnh sàn đấu cổ vũ cho cô gái mà nó yêu. Dĩ nhiên rồi, việc được kề vai sát cánh bên cạnh người mình yêu là một điều ai cũng muốn nhưng chẳng phải ai cũng có cơ hội đạt được. Tôi ước gì lúc này Uyển My cũng ở đây để có thể chứng kiến và cổ vũ tôi bước tiếp trên chặng đường này, dù rằng nếu thực sự nàng có mặt thì tôi cũng chẳng biết mình đang cố gắng vì điều gì nữa:

– Ráng lên nha bé, tự tin chiến thắng!

Thằng Linh ghì chặt lấy vai của Thanh Ngân truyền động lực:

– Ghê, đã chuyển sang “bé” rồi cơ!

Sự xuất hiện bất thình lình của tôi ở phía sau khiến cả hai đứa giật thót, lấm la lấm lét như ăn trộm:

– Ơ… đâu có, hehe – Thằng Linh gãi đầu, nhưng xem chừng đang khoái chí lắm…
– Cố lên nha sư phụ, con chờ đó!

Nhỏ Ngân đấm nhẹ vào vai tôi dặn dò. Nếu xét trong đám bạn tôi lúc này, thì nhỏ Ngân là đứa con gái duy nhất, nhưng cũng đích thị là đứa tâm huyết và đam mê nhất với võ thuật. Thanh Ngân không chỉ học cho vui mà còn xem nó như một niềm đam mê lớn lao của cuộc đời nhỏ. Cứ hễ lúc nào rảnh rỗi là Ngân lại tìm tôi để thỉnh giáo. Ít thì một vài ba chiêu cơ bản, nhiều thì đối kháng tay đôi vài trận thử quyền cước. Dẫu bản thân tôi là một thằng cũng đã từng rất yêu võ thuật, thế nhưng giờ đây, cuộc đời tôi đã bước sang một trang mới, không còn đánh đấm, không còn quyền cước gì nữa, vì tương lai phía trước, chẳng ai chờ đợi một thằng tối ngày chỉ biết trò đánh lộn như tôi đâu, phải không:

– Biết rồi, thắng người ta đi rồi hẵng nói!
– Hì, con đi đây, bé đi nha Linh!

Tôi chợt mỉm cười hài lòng vì sự nhí nhảnh đáng yêu của Ngân và Linh, hai đứa này tuy hành trình đến với nhau xem chừng không trắc trở lắm như cuộc tình của tôi, cơ mà việc Linh từ một người ở ngoài rìa đã dần dần chiếm trọn được tình cảm của cô gái mình thích khiến tôi thực sự vui mừng thay cho nó. Dẫu hiện tại cả hai đứa vẫn chưa chính thức xác nhận mối quan hệ này, nhưng cái cách xưng hô đó có vẻ đã nói lên nhiều điều rồi, hừm hừm.

Vì ở các vòng ngoài sẽ có khá nhiều trận, vậy nên để không mất thời gian, các cặp đấu sẽ diễn ra cùng lúc, cho đến khi đến vòng tứ kết, nơi chỉ còn lại 8 đối thủ, khi ấy các trận sẽ diễn ra lần lượt nhau. Ở thời điểm này, khi nhỏ Ngân ra sân thì tôi cùng Long đen cũng lần lượt tiến về phía sàn đấu. Hôm nay thì Quỳnh muốn đi theo nhưng tôi dặn em ở nhà nghỉ cho khỏe, vì trước mắt tôi cũng không thấy đứa nào đủ khả năng gây khó dễ cho đám tụi tôi, với cả là tôi muốn Quỳnh giữ sức cổ vũ cho trận chung kết sắp tới, nơi tôi sẽ đụng độ thằng Trí, hứa là làm đấy.

Long đen sẽ đối đầu với một thằng lớp 14203 của nhỏ Ngân, còn tôi thì đụng một thằng Muay Thai khác. Sở dĩ tôi nhận ra môn võ của nó ngay là vì nó có sử dụng băng quấn tay chân cộng thêm chiếc quần satin đặc trưng của môn này. Thằng Trí thì không sử dụng trang phục này, nó mua một bộ đồ… chợ để đánh lạc hướng đối thủ khác. Hơn thế nữa, với cái tầm đã luyện tập rất lâu như Trí, nó dường như không cần quá khoa trương về sở trường của mình để làm gì, đụng là đập mà thôi:

– Phong ơi cố lên!!!

Tiếng gào thét thất thanh của Tuyết Mai cạnh bên khiến không chỉ tôi mà một dãy khán đài cũng lặng đi vì bất ngờ. Quả đúng như ông bà ta đã nói đố có sai, nếu mình không nhục thì người nhục sẽ là… người khác. Tuyết Mai thản nhiên hò hét cổ vũ mặc cho những sự khó chịu nhất định từ xung quanh. À mà có một điều thú vị nữa, đó là nàng không cổ vũ cho Long đen mà lại tập trung vào tôi hơn, khó hiểu thật đấy.

Trận đấu bắt đầu, thằng Muay Thai này ngay khi vừa cúi chào chưa lâu đã bất ngờ ra chiêu về hướng của tôi. Màn tận dụng thời cơ bỉ ổi của nó đã thành công kha khá khi tôi không kịp trở tay và nhận một đòn lên gối cực nặng vào phần đùi trái. Cũng may là tôi kịp lách người sang trái, chứ nếu để nó tung đòn trúng chân thuận, sức tấn công của tôi gần như bị tiêu diệt đến 70%:

– Cái thằng mất dạy, chơi bẩn thế à?
– Hê, luật nào cấm?
– Được rồi, thằng nhãi, để ông cho mày biết!

Như đã nói, tôi đến với giải đấu lần này không phải là để dạo chơi, cũng không phải để nhường gái như năm ngoái, mà mục tiêu đã được xác định rõ ràng. Chừng nào chưa giật được cái huy chương vàng, tôi sẽ không bao giờ dừng lại, và không bao giờ nương tay, có trời xanh chứng giám. Và chẳng cần đợi cho thằng kia có thời gian chuẩn bị nữa, tôi chủ động tiến tới áp sát và tạo ra thế trận có lợi cho mình. Thằng này phản xạ cũng khá nhanh khi nó kịp lùi về vài bước để tránh được một cước xé gió của tôi vào vùng đầu. Thế nhưng, đòn tung người đá vừa rồi của tôi bằng chân trái chỉ là đòn gió cho tuyệt chiêu Spinning Heel Kick bằng chân phải của tôi. Một pha xoay người hoàn hảo và nhanh như điện xẹt của tôi khiến nó chỉ còn biết trơ mắt ra nhìn trước khi ngã vật ra đất sau khi một tiếng “chát” giòn giã vang lên:

– Đứng dậy!

Tôi không biểu lộ bất cứ khoảnh khắc chủ quan nào nhưng cũng chưa vội muốn kết liễu thằng này, vì trong trận mở màn hôm qua, có vẻ như là tôi đã đánh… hơi nhanh, thành ra bản thân tôi cũng chưa thể trui rèn được phản xạ cần có. Thế nên, thay vì cho nó nằm viện như dự tính ban đầu, tôi quyết định đợi thằng này trở lại với thế thủ để luyện thêm chút đỉnh. Ăn đòn đau, nó đứng dậy ôm bên quai hàm, đầu lắc lia lịa như đang chóng mặt lắm. Tuy vậy, nó lại tiếp tục cái trò chơi bẩn tính của mình khi vừa giả vờ đau thì ngay lập tức chuyển sang giật trỏ về phía tôi. Cơ mà nó đã nhầm to, vì lần này tôi vô cùng cảnh giác. Ngay khi thấy thằng này xuất quyền, tôi đã vung tay đỡ gạt sang một bên và hóa giải hoàn toàn đòn trỏ hiểm độc của nó. Khi một khoảng trống lộ ra ở vùng eo của thằng này, tôi đã không chút ngần ngại mà la lên một tiếng trước khi tung sát chiêu hoàn hảo của mình, kết thúc nó cho khỏi đêm dài lắm mộng:

– Hây!

Một cú One Inch Punch trứ danh vào be sườn khiến thằng này rú lên một tiếng thất kinh rồi ôm hông lăn lộn dữ dội trên sàn đấu. Dĩ nhiên để trận đấu sớm kết thúc, tôi không dừng tay lại mà tiến tới nhảy đè lên người nó đồng thời tung thêm một liên hoàn đấm vào vùng mặt khiến thằng này nằm chết giấc. Chỉ đến khi trọng tài lao vào can ngăn, tôi mới đứng dậy buông tha cho nó và đường hoàng bước vào vòng tiếp theo trong tiếng hò reo của hàng ngàn khán giả trong nhà thi đấu:

– Tuyệt vời Phong ơi, bis bis! – Tuấn đá vỗ tay tán thưởng…
– Giỏi quá Phong ơi!!! – Tuyết Mai cũng góp vui…

Tôi mỉm cười lấy tay quẹt mồ hôi, không quên vẫy tay về phía tụi bạn để đáp lễ. Và rồi thì trong một khoảnh khắc, tôi chợt nhìn thấy một người đang đứng ở xa xa trên khán đài nhìn về phía tôi. Tuy vậy, ánh nắng chói lóa ở phía cửa sổ trên cao khiến tôi không tài nào nhìn rõ mặt của người đó, với cả ngay khi tôi luồn cúi để quan sát và quyết định chuẩn bị chạy lên phía trên xác nhận, người đó đã đồng thời biến mất, cùng lúc với khi nhỏ Ngân vỗ vai tôi:

– Sư phụ!
– Hả? Sao vậy?

Tôi giật mình bối rối đáp khi ánh mắt vẫn đăm chiêu nhìn về hướng khán đài:

– Sư phụ nhìn gì đó?
– À… không có gì, sao rồi?
– Con thắng rồi, hihi, lại Knockout nhé! – Nhỏ Ngân hí hửng khoe…
– Cái con nhỏ này, đã nói đánh vừa thôi, suốt ngày đánh nặng tay người ta!
– Ơ, con đâu có biết, tại quen tay thôi, mà sư phụ cũng knockout người ta còn gì!
– Ờ thì… sư phụ khác…
– Khác gì mà khác, lên kia ngồi đợi bốc thăm tiếp đi!
– À ừ!

Tôi ngần ngừ một chút như để kiểm tra chắc chắn rằng mình không nhìn nhầm, cơ mà rốt cuộc cũng phải ngao ngán bỏ đi vì dường như mắt mũi tôi hơi bị quáng gà đôi chút, chắc do vận động hơi mạnh mà thôi, cũng không có gì đáng nói. Cùng lúc này thì thằng Long đen cũng nhẹ nhàng vượt qua đối thủ của nó mà không tốn quà nhiều sức lực. Long đen với thể hình và thể lực vượt trội dường như đang nô đùa với thằng nhóc bên 14203 thay vì chiến đấu. Nó liên tục tung ra các loại đòn vào khắp nơi khiến đối thủ không có cách nào xoay sở nổi. Ngay khi thằng kia bị đá văng ra khỏi sàn đấu thì cũng là lúc mà Long đen bỗng chốc liếc nhìn về phía tôi bằng ánh mắt sắc lẹm khiến tôi tự dưng có chút cảm giác… rợn tóc gáy, vì hình như xung quanh tôi có vẻ có quá nhiều cao thủ ẩn dật thì phải.

Vòng 1/16 kết thúc khá chóng vánh với những cái tên máu mặt đều lọt vào vòng tiếp theo. Và tiếp sau đây là vòng đấu quan trọng bản lề, vòng 1/8, nơi sẽ chọn ra 8 cái tên cuối cùng để vào thẳng trận tứ kết diễn ra vào ngày mai. Khi chỉ còn 16 nhân mạng, tôi cũng đã sơ bộ nhận diện được những cái tên sừng sỏ sẽ có khả năng phải đối đầu trên đường tiến vào chung kết. Ngoài một thằng to con ở nhánh đấu của Trí và Nhật ra, bên nhánh chúng tôi cũng có thêm một thằng khá nguy hiểm khác. Thằng này về cơ bản người vừa tầm, không cao không thấp, nhưng tay chân nó vô cùng rắn chắc, vạm vỡ, gần như không có chút mỡ thừa, cử động vô cùng linh hoạt, và nó chú trọng vào các đòn khóa và vật. Nếu tôi đoán không nhầm, thằng này đích thị là dân học Brazilian Jiu – Jitsu (gọi tắt là BJJ), một môn rất được phổ biến ở thể loại đối kháng MMA, và cực kỳ cực kỳ lợi hại khi đem ra thực chiến. Thằng này cũng nhìn về phía tôi bằng một nụ cười đắc thắng, dường như tất cả mọi người đều đang vô cùng dè chừng khi đã bước đến vòng đấu này.

Và rồi thì điều gì đến cũng đã đến, đối thủ tiếp theo của tôi, không phải thằng BJJ vừa nãy, mà là:

– Gặp nhau rồi ông bạn!
– Haiz, chạy trời không khỏi nắng.

Long đen mỉm cười vỗ vai tôi khi kết quả bốc thăm đã có, tôi và nó sẽ là đối thủ tiếp theo ở vòng 1/8 này, còn thằng BJJ và nhỏ Ngân sẽ gặp những đối thủ khác nhau, và gần như không quá đáng ngại:

– Sòng phẳng nhé!
– Xin được chỉ giáo!

Tôi cụng tay với Long đen trước khi cả hai cùng bước ra sân thi đấu. Tôi và nó sẽ là cặp đấu đầu tiên của vòng này, xem ra thử thách đầu tiên đã tìm đến rồi, và tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải hạ luôn một người bạn của mình trên con đường tìm tới vinh quang cuối cùng:

– Cố lên Phong ơi! Long cố gắng luôn! Let’s go 2 chú!
– Nhẹ tay thôi nha mấy ông ơi, người một nhà cả!
– Hê hê, thằng Phong quả này hết phép rồi, nhìn mặt nó tái xanh kìa!

Những tiếng cổ vũ động viên xen lẫn chửi rủa, miệt thị bắt đầu diễn ra, tuy vậy nó không lọt được vào lỗ tai tôi tí chút nào, khi tôi đang hết sức tập trung cho lần chạm trán thú vị này. Theo như đánh giá ban đầu, Long đen hoàn toàn là một đối thủ rất nặng ký, tuy vậy, để so về kỹ năng thực chiến, có lẽ tôi vẫn nhỉnh hơn đôi chút. Thế nhưng, khác với tôi, Long đen không quá tập trung vào những đòn kiểu độc chiêu, nó đánh theo kiểu dồn đối thủ đến khi kiệt sức và bất cứ đòn nào sau đó cũng có thể là đòn kết liễu. Về mặt này thì thể lực của nó xem chừng hơn tôi khá nhiều, và tôi nên đặc biệt lưu ý. Ở phía trên khán đài, Tuyết Mai xem chừng vô cùng căng thẳng, nàng đan hai tay vào nhau và che trước miệng để giấu đi sự bối rối, có lẽ nàng cũng chưa thể quyết định được sẽ cổ vũ cho ai, một bên là… cái đuôi, một bên là em rể:

– Bắt đầu!

Hiệu lệnh của trọng tài vang lên, chỉ mất khoảng chưa đầy 10s sau, Long đen đã tiến tới và bắt đầu tung ra những đòn cước nặng như búa bổ liên tục về phía tôi. Nó tung cước cực kỳ chuẩn xác đến nỗi, tôi không tài nào tìm ra được kẽ hở để phản công ngay tắp lự, đành nín nhịn đưa tay ra đỡ chờ thời. Một trong những cước đó tìm đúng vị trí mắt cá tay khiến tôi đau điếng:

– …
– …

Sự căng thẳng khiến không khí khán đài như im bặt đi, tất cả đều đang hồi hộp dõi theo màn thư hùng này của tôi và Long đen. Không đợi cho tôi có thời gian phân tích thêm, Long đen lao vào tiếp tục dùng các đòn thế biến hóa của Vovinam khiến tôi không có chút thời gian để thở. Từ cước pháp cho đến quyền pháp, mọi thứ như được kết hợp với nhau không có kẽ hở, và tôi thì lại chưa lấy lại được cảm giác tốt nhất, thành ra nhìn đòn nào như cũng có thể kết liễu được tôi. Khi thằng Long dồn tôi gần rời khỏi vòng đấu, tôi quyết định sẽ phản công thật nhanh để tránh thua vì lỗi ra ngoài khu vực thi đấu. Một thoáng do dự, tôi tung một đấm vào thái dương của Long đen và nó đã dễ dàng chặn được. Tuy vậy, đó chỉ là một đòn nhử nhẹ nhàng trước khi tôi tung người và tặng nó một cú đầu gối vào cằm nặng tựa ngàn cân. Long đen ngay lập tức bật ngửa ra sau, và trong lúc nó còn đang lồm cồm bò dậy, tôi tiếp tục lao vào tung thêm một đòn gối nữa theo kiểu Knee Strike, đây là chiêu mà tôi học lỏm được từ Trí, và nó hiệu quả không ngờ. Long đen có vẻ không nắm bắt được kỹ năng chiến đấu đa dạng từ phía tôi, nó lúng túng trong giây lát và kết quả là ăn thêm một đòn nữa vào bả vai, nằm vật ra sàn. Dù không muốn phí phạm thêm thời gian, cơ mà khi thằng bạn mới quen đang liểng xiểng dưới đất, tôi nhất thời khựng lại một nhịp, và chỉ chờ có thế, Long đen bất thình lình lộn người về phía trước đồng thời tung một cước giáng từ trên xuống. Bị trúng đòn bất ngờ, tôi chỉ kịp giật lùi phần đầu về phía sau để tránh né, tuy vậy thì phần gót chân của Long đen đã đập mạnh vào bắp đùi của tôi khiến tôi khẽ kêu lên một tiếng đầy đau đớn. Ngay kế đó, khi tôi còn chưa kịp thu chân về, Long đen đẩy mạnh lợi thế bằng một cước vào hàm dưới khiến tôi tối tăm mặt mũi, bật cả máu môi, ngã lăn ra sàn, chỉ kịp lồm cồm bò dậy:

– Hây!

Không chần chừ, Long đen lại áp sát, lần này nó dường như tính bay người dùng chân kẹp cổ và vật tôi xuống như cách nó làm với một đối thủ trước đó. Sở dĩ tôi nhìn thấy được chiêu này là vì trong trận đấu trước của Long đen, tôi đã kịp nhận thấy nó khá thường xuyên sử dụng chiêu thức này, và chỉ chờ có vậy. Tôi lách người nhẹ sang một bên khiến nó hớ đà, và trong khoảnh khắc, chỉ 1/10 giây đồng hồ, tôi đã nhanh chóng thu tay và tung ra sát chiêu One Inch Punch ở cự ly vô cùng hợp lý. Lần này thì không một chút nhân nhượng, tôi vung tay và lực chiêu hết cỡ vào vụng bụng khiến Long đen nôn thốc tháo, ho sặc sụa. Không để nó kịp hồi lại, tôi tung người và sử dụng tuyệt kỹ Ushiro Geri của Karatedo đã được ba tôi truyền thụ. Một cú xoay người trên không và kết thúc bằng một cú đạp ngang trời giáng nữa vào vùng bụng khiến Long đen văng người ra khá xa và ôm bụng không nhúc nhích gì nổi nữa. Với sự kết hợp cực kỳ nhanh gọn của các môn võ đã học, tôi gần như khiến tất cả người xem lẫn các đối thủ phải bật người khỏi ghế vì quá sức… tàn bạo. Tất cả mọi đòn tôi tung ra trong trận này gần như đều với sức mạnh tối đa, đủ để làm ngưng tim của một người bình thường nếu tôi chủ đích làm thế. Ngay lập tức, trọng tài đã lao vào ngăn tôi lại trước khi tôi tiếp tục tung ra thêm một đòn nào nữa vì đối thủ của tôi lúc này đã hoàn toàn mất đi khả năng chiến đấu. Một chiến thắng vất vả nữa và tôi đã có mặt trong trận tứ kết trong sự hân hoan và những tiếng cổ vũ cuồng nhiệt khủng khiếp:

– Quá dữ Phong ơi, đây mới là đánh chứ, hú hú!
– Má thằng Phong đánh kinh quá, tao tưởng nó đùa!
– Uầy, thằng Long nhìn vậy mà cũng khá, mỗi tội gặp đối mạnh quá…

Thở hổn hển nhìn thằng Long đang nằm vật dưới sàn, tôi lấy tay quẹt máu trên môi trước khi tiến tới kiểm tra tình hình của nó, dường như vẫn còn khá đau, tuy không nguy hiểm. Tôi hồi nào giờ ít khi ra tay với bạn bè quyết liệt như lần này, nhưng thằng Long quả thực là một đối thủ rất mạnh, nếu không chủ động bung hết sức, tôi gần như sẽ có cơ hội no hành và dừng cuộc chơi sớm. Khẽ liếc nhìn lên phía khán đài, Tuyết Mai lúc này đã lo lắng ra mặt, nàng nhìn về hướng tôi với ánh mắt… khó hiểu xen lẫn trách móc, được vài giây thì nàng chủ động chạy xuống kiểm tra thằng Long. Tôi biết việc mình quá nóng vội kết thúc trận đấu khiến các pha ra đòn của tôi nặng hơn thường lệ, điều đó dĩ nhiên chẳng cần thiết chút nào, vì đây chỉ là một giải giao hữu nhỏ. Tuy vậy, với gương mặt thất thần kia, Tuyết Mai vẫn sẽ giữ lời hứa với tôi chứ?

Ở phía đằng xa, nhỏ Ngân nhọc nhằn đánh bại đối thủ với đòn khóa Juji Gatame hay còn được biết đến với tên gọi Armbar, một đòn khóa cực kỳ nguy hiểm có thể làm đối phương gãy khuỷu tay bất cứ lúc nào nếu không chịu thua. Đây là một trong những đòn mà tôi hướng dẫn cho nhỏ Ngân khi nhỏ đa phần sẽ phải đối đầu với đối thủ là nam với thể hình, sức vóc vượt trội. Và cô đệ tử ương bướng của tôi đã không khiến sư phụ phải thất vọng, một chiến thắng nữa đưa Thanh Ngân vào tứ kết, cùng với… thằng BJJ ban nãy, nó lại thắng bằng đòn khóa, và dường như nhìn tất cả mọi người bằng nửa con mắt, một đối thủ cực kỳ… nguy hiểm:

– Phù, mệt quá, mệt… mệt… – Nhỏ Ngân thở dốc bước đến chỗ tôi…
– Giỏi đó, bữa mới dạy giờ đã làm được rồi! – Tôi xoa đầu nhỏ Ngân…
– Hì hì, thầy hay thì trò giỏi mà sư phụ. Mà sư phụ thắng kiểu gì?
– Knockout!
– Hay quá ha, vậy mà lúc nào cũng bảo con đánh ác – Nhỏ Ngân bĩu môi đánh vào tay tôi…
– Hờ hờ, chịu, bắt buộc mà. Lên kia ngồi xem Trí đánh nào!
– Ơ… chờ con!

Một trận cầu cực kỳ đặc biệt chuẩn bị diễn ra, nơi cái đuôi mới của Ái Quyên và cái đuôi cũ của cô bé sẽ có cơ hội chạm mặt nhau. Thực tình thì hai thằng này có vẻ không biết điểm chung của nhau, nhưng trước khi diễn ra ngày thi đấu hôm nay, tôi đã kịp bơm đểu về thằng Nhật cho Trí biết, đủ để khiến thằng này bừng lên ngọn lửa căm phẫn và quyết tâm dứt điểm, vì tôi cũng không muốn trận nào kéo thêm quá dài nữa, tôi cần vào chung kết, ngay và luôn:

– Thằng gầy gầy kia đợt trước theo Quyên dữ lắm!
– Thằng nào?
– Đó, thấy chưa!
– Thì sao?
– Nó dai như đỉa, bám theo từ nhà đến trường, đi đâu cũng lò dò theo đuôi, Quyên phải nhờ tao giải vây mấy lần mới tạm ổn đấy…
– Thật à? – Trí đỏ mặt…
– Thật, xem cho nó một bài học đi!
– Mẹ thằng chó này, để tao!

Kế khích tướng của tôi đã thu về kết quả không thể mỹ mãn hơn. Bằng chứng là trận đấu giữa Trí với thằng Nhật kết thúc một cách vô cùng chóng vánh và gọn gàng, dĩ nhiên là không quá nhanh như tôi nghĩ vì màn đấu khẩu vài phút của tụi nó, thậm chí hết luôn giờ của hiệp 1 mà cũng chưa có thằng nào ra tay. Tuy vậy, ngay khi hiệp 2 bắt đầu, thằng Trí đã thể hiện sự vượt trội của mình bằng những đòn gối liên tiếp về phía thằng Nhật. Đối đầu với một thằng như Trí, Nhật hoàn toàn không có một chút cơ hội, vì nó chẳng có thời cơ né đòn cũng như áp sát như khi đối đầu với tôi mà toàn phải đưa tay ra chịu trận. Một tràng tấn công như vũ bão khiến thằng Nhật lùi sát ra ngoài rìa sàn đấu, và một cước cực mạnh kèm theo tiễn thằng này một lần nữa văng khỏi sàn, ôm tay đau đớn. Thằng Trí đồng thời diệt gọn cái gai trong mắt không đổ một giọt mồ hôi trong tiếng vỗ tay ngơ ngác của bé Quyên:

– Thấy chưa, anh nói rồi mà!
– Mấy người… đánh người ta vừa thôi chứ!
– Cái đuôi mới của Quyên xem chừng xịn hơn cái cũ, hê hê…
– Im cái mồm ông đi, đồ Phong già!
– Im thì im.

Trận đấu kết thúc, môn võ thuật tạm nghỉ cho đến ngày mai thì cũng là lúc tôi nhún vai ra về. Vừa ra đến chỗ gửi xe, tôi đã bắt gặp bà chị vợ của tôi đang nhìn tôi bằng ánh mắt hình viên đạn:

– Cái thằng kia, đánh gì mà đánh mạnh dữ vậy hả?

Vừa nói, Tuyết Mai vừa đánh tôi thùm thụp vào lưng:

– Ái da, điên à?
– Điên khỉ, bạn bè mà cũng không nương tay, hứ!
– Ai bảo, tại Mai đó!
– Mắc gì tại Mai?
– Thế ai nói vô địch thì có quà bất ngờ?
– Thì… đúng, nhưng mà phải nương tay chứ!
– Hê, quả đó mà nương tay thì thằng em rể này nằm viện luôn chứ không còn đứng đây được đâu bà chị ơi. Mà Long nó không sao đâu, vẫn khỏe lắm, nhớ giữ lời đấy nhé!
– Khỏi lo, đảm bảo sẽ có – Tuyết Mai xuôi xị…
– Vậy hén, mình về trước đây, bai bai bà chị!

Công nhận quả lịch thi đấu mà trường tôi đưa ra quá khủng khiếp, 4 ngày mà đánh cả chục trận nếu bắt đầu từ vòng sơ loại và vào được thẳng chung kết. Mà đâu phải trận nào cũng chỉ diễn ra trong vài phút, có trận căng thẳng hết mấy hiệp vẫn chưa phân thắng bại. Cũng may là tôi được tiếng bắt nạt người mới, vậy nên không mất quá nhiều thời gian, chỉ là… tôi bỗng chốc hóa thân thành kẻ phản diện mới tại đại hội lần này vì đánh trận nào Knockout trận đó, không cho đối thủ chút cơ hội phòng thân.

Tôi lững thững bỏ về, để lại Tuyết Mai vẫn còn ngơ ngác nhìn theo sau mà không biết rằng, chính bản thân tôi sẽ còn trở nên tàn bạo và… độc ác hơn như thế gấp nhiều lần trong ngày thi đấu tiếp theo, khi mà niềm mong mỏi của tôi đã khiến tôi chẳng còn làm chủ được bản thân mình nữa.


Còn tiếp…

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng